KNNTL - Số 104 - Anh Võ Quang Trí - Ngày 31/7/2013
Võ Quang Trí, một thanh niên 32 tuổi đang từng ngày vật lộn với bệnh hẹp van tim. Anh Trí đang sống một mình. 20 năm trước, mẹ anh Trí qua đời. Người cha nuôi 3 anh em Trí được vài năm, rồi bỏ quê đi nơi khác. 3 anh em Trí tự chăm sóc nhau. Anh Trí gọi chuyện cha bỏ đi là chuyện của người lớn, nhắc lại chỉ càng làm cho căn nhà thêm ảm đạm
Anh Võ Quang Trí (Điền Long – Nghĩa Điền – Tư Nghĩa): Hồi đó cuộc sống khó khăn, mẹ mất 12 tuổi, đi làm cho họ, đi gõ hủ tiếu, tháng có 100 ngàn bạc thôi, hồi đó khổ, đi gà gáy họ đánh lên đánh xuống. Đi trễ họ cũng đánh, cũng chửi, gõ mấy năm thì về đây đi bán bánh mì, đi bán với mấy người ở hàng xóm họ dẫn đi xuống thành phố nhận bánh mì bán về nuôi mấy đứa em. Về mua gạo. Lớn lên hai mấy tuổi, làm cho ông cậu nướng bánh tráng hơi khỏe khỏe, ăn uống đỡ, mình không lo, tiền tháng có mấy trăm ngàn thôi. Làm miết năm ngoái về bắt đầu đau nặng. Nằm từ hồi đó đến nay.
Có mẹ thì khỏe, có gì cũng che chở cho mình, bây giờ không có mẹ, từ nhỏ lớn lên không ai quan tâm, không ai mà thương, cũng không ai mà lo. 2 đứa em làm ăn được rồi thì tách đi, phần đứa nào nấy sống.
Hồi mấy năm đi làm cho ông cậu, về một hai bữa thấy nhà cửa, thấy hết muốn về, sân cỏ đầy hết, không có ai, về đây không có ai hết, ở hai ba bữa rồi quay vô làm. Về tết cũng ở một mình.
Lâm bệnh nặng, anh Trí quay về nhà, ngày ngày chống chọi với bệnh tim.
Từ khi mồ côi mẹ, anh Trí như cây non gượng dậy sau bão. Tuổi thơ đã sớm lăn lộn vào đời, sớm nếm trải khổ cực. Thấm thía nỗi khổ khi mồ côi mẹ, những lúc kể lại chuyện đời cơ cực, anh luôn nhắc đi nhắc lại một điều “giá mà còn mẹ, thì cuộc sống đâu có khổ như lúc này”.
Quãng đời cơ cực vẫn còn đeo đuổi ở tuổi 32, căn bệnh tim đang như một tấm màng đen, nặng trịch che lấp hết những tia hy vọng mong manh, dù anh Trí đã cố thoát khỏi vùng tối trong sự bất hạnh, và gần 2 năm vật lộn với bệnh tim đã làm niềm tin và nghị lực sống của anh đang cạn dần.